Bình luận, ý kiến
Bình luận của Thái Hòa:....
- Trích dẫn :
Người tu theo Mật Tông thì thường chỉ thực hành Pháp Tức tai và Tăng Ích mà thôi.
Pháp
Câu Triệu và Hàng Phục thì chỉ là các bậc Đạo Sư vì muốn chế phục Ngoại
Đạo hay là Thiên Ma, Trời, Thần, Quỷ Mị, Tinh Quái v.v... để phát dương
Phật Pháp.
Những người muốn tu theo Mật Tông mà không có Sự Gia
Trì Của Kim Cang Pháp Sư thì thường khi có được chút ít thành thành tựu
thì thường hay muốn làm Pháp Câu Triệu và Hàng Phục.
Đây là hiện
tượng các người mới tu theo Mật Tông trong một thời gian ngắn có được
chút ít thành tựu rồi thì đi Bắt Ma, Trị Tà, Chữa Bịnh, Trấn Yếm v.v...
Người
hành Pháp Câu Triệu và Hàng Phục nếu mà bản thân chưa Phát Bồ Đề Tâm,
chưa tu Từ Bi Hỷ Xả và các hạnh lành thì thường sẽ bị các thứ chướng
nạn lạc vào Tà Đạo đến khi chết thì sa vào địa ngục.
Những quan điểm lý luận trên đây là của những người không thông hiểu về khoa thần bí!!
Chỉ
là những lý lẽ dông dài, khoác lác và không đúng với hiện thực (ngụ ý
dèm pha hạ thấp người ta để tự cho mình là giỏi hơn người khác)
- Trích dẫn :
colony wrote:Pháp Kim Cang Thừa thì có sự đặc biệt là hành giả khi tu tập đến một mức nào đó thì thường phát khởi thần thông.
colony wrote:Thần Thông có nhiều loại
colony wrote:Người tu theo Mật Tông thì thường chỉ thực hành Pháp Tức tai và Tăng Ích mà thôi.
Pháp
Câu Triệu và Hàng Phục thì chỉ là các bậc Đạo Sư vì muốn chế phục Ngoại
Đạo hay là Thiên Ma, Trời, Thần, Quỷ Mị, Tinh Quái v.v... để phát dương
Phật Pháp.
Những người muốn tu theo Mật Tông mà không có Sự Gia Trì
Của Kim Cang Pháp Sư thì thường khi có được chút ít thành thành tựu thì
thường hay muốn làm Pháp Câu Triệu và Hàng Phục.
Đây là hiện tượng
các người mới tu theo Mật Tông trong một thời gian ngắn có được chút ít
thành tựu rồi thì đi Bắt Ma, Trị Tà, Chữa Bịnh, Trấn Yếm v.v...
Người
hành Pháp Câu Triệu và Hàng Phục nếu mà bản thân chưa Phát Bồ Đề Tâm,
chưa tu Từ Bi Hỷ Xả và các hạnh lành thì thường sẽ bị các thứ chướng
nạn lạc vào Tà Đạo đến khi chết thì sa vào địa ngục.
- Trích dẫn :
Tu phúc đã viết:
Mình cũng tán đồng với bạn một phần ý kiến nêu trên, cụ thể là: "không
đúng với hiện thực ". Tuy nhiên còn lại những ý khác bạn phê bình hơi
quá :"người không thông hiểu về khoa thần bí!!; lý lẽ dông dài; khoác
lác; dèm pha hạ thấp người ta..."
Tác giả bài
viết do Colony trích dẩn (vì lầm tin là đúng) khi phân loại thần thông
và phân biệt pháp cao với pháp thấp, và khuyến cáo người tu lạc vào ma
đạo... là muốn chứng tỏ mình thông hiểu về siêu hình và ngụ ý là chỉ có
pháp tu của tác giả là cao nhất, là chánh đạo và là cái pháp giải
thoát, còn ai tu cái gì khác cũng là thấp hơn, và không khéo sẽ lạc vào
ma đạo thì rõ ràng là có ý hạ thấp người khác, nẩy sanh từ cái tâm chấp
pháp chấp ngã và vô minh của tác giả, nội dung bài viết thì hoàn toàn
sai lạc.
Thần thông trong Phật giáo
Phật giáo cho rằng các tà
giáo, các thần, tiên, ma quỷ, kẻ phàm phu ngoại đạo như Bà la môn giáo
hay các giáo phái khác đều có thể luyện tập được ngũ thông: Thiên nhãn
thông, thiên nhĩ thông, tha tâm thông, thần túc thông và thần cảnh
thông. Duy chỉ có Phật và A la Hán thì có tới lục thông!.
Định nghĩa Thần thông1. Thiên nhãn thông là ngồi một chỗ có thể
tùy ý thấy được cả vũ trụ, sức nhìn không hạn chế, xuyên thấu không gian và thời gian, thấy được những sinh vật ở những thế giới khác.
2. Thiên nhĩ thông là ngồi một chỗ mà
tùy ý nghe và hiểu được tất cả cái loại ngôn ngữ và mọi âm thanh của
tất cả giống loài trên thế gian.
3. Tha tâm thông là
tùy ý, luôn luôn biết được tư tưởng, suy nghĩ của mọi người và mọi loài.
4. Thần Tức thông là
tùy ý nhìn thấy được trăm ngàn quá khứ kiếp của mình và
của tất cả chúng sanh trong vũ trụ.5. Thần cảnh thông là khả năng
tuỳ ý di chuyển trong không gian không hạn chế, tàng hình, phân thân, biến hóa thân to nhỏ.
6.
Lậu tận thông được cho là chỉ có Phật và A la hán mới có: là làm chủ
được bản thân, không còn bất cứ vọng tưởng, xóa hết nghiệp chướng, ra
khỏi sanh tử luân hồi đạt Niết Bàn, cũng là mục đích cuối cùng của
người xuất gia theo đạo Phật.
Từ cổ chí kim, trên thế gian
này, có ai có được một thần thông nào như trên hay không? Chắc chắn là
không có. Một thông cũng không có nói gì tới 5, 6 cái thông! Nội dung
của bài viết khi bàn về thần thông như là chuyện có thật thì đã là sai
từ căn bản, bởi vì hai chữ thần thông theo đúng nghĩa của nó chỉ có
trong chuyện thần tiên hay Tây du ký mà thôi. Nghĩ mà xem, chỉ cần được
một cái Thần cảnh thông của Tề thiên thôi (tàng hình, biến hiện lớn
nhỏ, đủ thứ hình tướng, phân thân thành trăm ngàn, nương mây bay ngàn
dặm trong tích tắc tới nơi…) là đủ lớn lao dữ dội trùm hết thiên hạ
rồi. Như đã không ai có đủ tiêu chuẩn để có một thần thông nào thì tác
giả đó lấy đâu ra mà phân 4 loại thần thông? Nói thì nghe hay nhưng xét
cho kỹ thì chỉ là khoác lác về những chuyện không tưởng để khoe tài. Sự
thật là người tu Mật tông, dù có tu cao đến đâu cũng không đắc được một
thần thông nào hết! Còn Lậu tận thông cũng là cái không thể kiểm chứng
được mà người Phật giáo nào cũng hay nhắc tới để tranh với ngũ thông
của những giáo phái khác. Nếu như chuyện thần thông đã là chuyện không
có thì chuyện đắc lục thông đạt Niết Bàn cũng chỉ là nói để nghe chơi
mà thôi.
Trước đây chính phủ Mỹ cũng đã có chương trình muốn
tận dụng những người có công năng đặc dị (nghe, thấy từ xa, đọc được tư
tưởng, đi xuyên qua tường v.v.) nhưng rốt cuộc chỉ có được những thành
công lẻ tẻ nên đã hủy bỏ chương trình. Nói đến thần thông là phải có
khả năng xuất chúng theo định nghĩa là tùy ý của mình, có thể làm được
cả ngàn lần, thể hiện một cách phổ quát chứ không phải chỉ biểu diển
được vài lần. So với thần thông, những công năng đặc dị chỉ là một phần
triệu của một thần thông thật sự.
Nhiều người có công năng đặc
dị nhưng tự xưng là có thần thông vì không hiểu định nghĩa của thần
thông là gì, nói là những phép lạ thì đúng hơn, do thần lực gia trì mà
con người có những khả năng chửa bịnh trị tà, xuất hồn, thấy linh ảnh,
tiên tri ... , tuyệt đối không do khả năng nơi con người. Một khi đã
hiểu tất cả đều là do năng lực gia trì của Bồ Tát, Thánh Thần thì sẽ
không còn phân biệt cao thấp, hay hãnh diện tự hào và cũng không còn
chấp pháp lo người khác lạc vào đường tà.
Tác giả nói đến người tu
dùng pháp câu triệu hàng phục quỷ thần, là chuyện không có trong thực
tế, đó là những pháp tu ảo tưởng. Muốn hàng phục quỷ thần không phải
chỉ tụng niệm, phát bồ đề tâm mà chánh yếu là người tu phải hiểu đúng
và làm đúng Thiên ý. Tự bản thân con người phàm phu không hề có được
quyền năng gì để sai khiến quỷ thần làm theo ý muốn riêng tư sai trái
của mình mà chỉ có thể cầu xin một chuyện gì đó. Thánh thần xét thấy
được sẽ ban cho một số quyền năng, giúp cho toại nguyện, mà nếu xét
thấy là chuyện đúng thì sẽ được Thánh thần ban cho một số quyền năng,
cho người tu được toại nguyện. Cũng như trong quân đội, ở cấp bậc nào
đi nữa cũng không thể tự ý điều động binh lính để biểu diễn làm oai,
hay sai một tiểu đoàn đi làm chuyện bậy, trừ khi là chấp hành lệnh của
chánh phủ mới có thể điều động một lực lượng quân sự tương đối lớn.
Pháp tu hàng triệu quỷ thần
Giá trị của người tu không phải là ở thần thông, mà là công đức làm đạo, được sức gia trì để làm một vài phép lạ trợ đạo.
Trong
diễn đàn đã nhắc nhở nhiều việc đọc kinh sách phải sử dụng tinh thần
khoa học, dù là kinh gì đi nữa cũng không thể nhắm mắt tin hết huống hồ
gì là những quyển sách bá láp nói về mật tông. Đọc sách tin sách, bị
kinh sách chuyển đó là sai một, truyền bá phổ biến cái sai là cái sai
thứ hai.
- Trích dẫn :
- tuphuc wrote:và đồng thời thần thông sẽ
dễ đem chúng ta đến ma đạo nếu tâm chúng ta chưa được an định trong
giới định huệ. Chúng ta cứ hành trì trong giới định huệ, thì đến thời
điểm mùa vụ thích hợp thần thông sẽ tự có, không nên cưỡng cầu.
...Trên thực tế mình đã chứng kiến tận mắt thần thông có ở con người ở hiện tại:
1)
Thầy chữa bệnh bằng nhân điện ở ngã tư Trung Chánh, H.Hóc Môn. Chính
mình cũng đã không tin, nên theo mọi người thử đến thầy để chữa bệnh
viêm xoan và mũi mình cũng đã bị 5 ngón tay của thầy làm giật như điện
220V đó .
2) Năm ngoái, Anh họ của mình cũng đã nhờ nhà ngọaị cảm
Phan Thị Bích Hằng nói chuyện trực tiếp với người âm để tìm chính xác
và hoàn toàn đúng mộ cuả Anh Cả đã bị mật trong chiến tranh.....
Người
không nghiên cứu về thần bí mà chỉ đọc lý thuyết trong kinh sách thì
lầm tưởng rằng thần thông có do tu giới định huệ, hay tự bản thân con
người phát xuất ra thần thông. Những chứng nghiệm về thần bí trong Mật
tông đã chứng minh tất cả những thần thông, đúng ra là công năng đặc
dị, năng lực siêu phàm đều do gia trì của Trời Phật Thánh thần ban cho
khi hành giả đã hội đủ một số tiêu chuẩn về đạo hạnh và công đức; để hổ
trợ cho hành giả có một số uy tín, để cảm hóa người thế, để con người
thấy có thần thánh, có phép lạ mầu nhiệm mà tránh ác làm lành, quay về
với tâm linh, Trời Phật.
Những việc làm của nhà tu nhân điện
và nhà ngoại cảm Bích Hằng chỉ có thể gọi là khả năng huyền bí chứ
không thể gọi là thần thông, (chỉ là 1 phần triệu của thần thông),
những khả năng này không thể tùy ý sử dụng mà có khi trúng khi sai, khi
có khi không, khi được khi mất. Người tu luyện rồi có khả năng huyền bí
thường nghĩ là do tu luyện mà có, không biết rằng có rất nhiều người
không tu luyện cũng có như mình. Có một lần trên đài truyền hình có một
phóng sự về một con ngựa có khả năng tìm người mất tích. Trong vùng đó
có một em bé mất tích và người ta tìm không ra cuối cùng được chỉ đến
một trang trại có con ngựa biết đọc chử. Khi hỏi nó em bé đó ở đâu thì
nó đã dùng mũi để đẩy những mẩu tự được gắn trên hàng rào, và người ta
ráp lại thành chử, theo chỉ dẩn đó thì tìm ra em bé đã bị rớt xuống cái
giếng gần đó... Câu hỏi là con ngựa đó tu cái gì mà 'thần thông' vậy?
Từ
xưa đến nay, trong tất cả những tôn giáo trên trái đất, không có ai có
được thần thông nào, mà chỉ có những khả năng huyền bí, năng lực huyền
bí. Vậy nên từ nay chúng ta hãy tránh dùng chử thần thông khi muốn nói
đến khả năng huyền bí của con người.